Em ... khác với tất cả mọi người ... khác từ lúc em nhìn tôi ... khác từ lúc em chỉ khẽ cười ... trong lúc đó tôi biết tôi đả sai ... có phải vì tôi chỉ ngộ nhận thôi ??? không phải đâu em à ... từ lúc nhìn em ... tôi đả tự nói với mình ...rằng tôi phải cố gắng thay đổi em ... dù tôi biết rất khó mà có lẽ sẽ chẳng bao giờ tôi làm được ... tôi luôn mún làm em cười ... làm cho em biết rằng có một người luôn mong em ... dù tôi biết có rất nhìu người con trai tốt cũng muốn làm như tôi ... Chắc em cũng k nhớ gì nhiều về tôi, nhưng tôi lại khác ... tôi nhớ lúc em cười, lúc em vui vẻ trò truyện cùng bạn bè, lúc em buồn ... và em có biết tôi thích nhất ở em điểm gì không ... đó là khuôn mặt em lúc nào cũng đượm 1 vẽ buồn buồn mà tôi chẳng hiểu vì sao ... nhưng tôi sẽcố gắng thay đổi nó ... tôi muốn trên khuôn mặt em luôn hiện hữu nụ cười... Tôi không biết em có hạnh phúc hay không nhưng tôi vẫn muốn nói với em rằng ... nếu có thể ... Em ... Em cho tôi ... Đem Đến cho Em hạnh Phúc .... Em nhé !!!